Mỏi mắt từ sông sâu tới hồ cạn lẫn suối khe, ruộng đồng vẫn không tìm thấy loài thủy sinh mang tên ốc hút. Nhưng khi ốc đã vào nồi, hiện diện ở những hàng quán vỉa hè… thì được gọi là ốc hút. Vì khi ăn món này chỉ cần chun môi và hút nhẹ là ruột ốc đã nằm gọn trong miệng rồi chậm rãi hưởng thụ, thật sảng khoái.
Hơn 20 năm trước, tôi rời nhà lên thị xã Quảng Ngãi (giờ là TP Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) trọ học. Vùng đất Cẩm Thành xưa khi ấy khá sầm uất, phố xá nhộn nhịp kẻ bán người mua. Ẩm thực nơi đây khá phong phú làm thỏa lòng thực khách, nhất là những món quà vặt dành cho lứa tuổi học trò.
Xem thêm: quan oc ngon phu nhuan tại đây.
Chúng tôi ngày ấy thường rỗng túi nên luôn chọn thức ăn rẻ tiền và món trước hết phải kể đến ốc hút. Sau giờ tan học vào chiều tối, chúng tôi thường lang thang hạ ngắm phố xá và dòng người xuôi ngược. Sau đó, cả nhóm dừng chân nơi quán ốc hút ven đường, ngồi trên những chiếc ghế đơn sơ bạc màu theo thời gian.
Chủ quán quan tâm bưng tô ốc hút nực nội, thơm phức đặt lên bàn trước những ánh mắt háo hức đợi chờ. Cả bọn nhón tay bốc từng con ốc đưa lên miệng rồi chun môi hút nhẹ, thế là ruột ốc đã nằm gọn trên lưỡi, sần sật giữa răng, vị ngọt thanh đặt trưng thật sảng khoái. Khẽ khàng bốc nhánh rau thơm nhấm nháp để cảm nhận hương vị tinh tế của đất trời. Bẻ miếng bánh tráng nướng chấm vào chén mắm gừng rồi nhẩn nha nhai nghe giòn tan trong miệng. Ôi! Cuộc đời thêm phần thi vị với tô ốc hút phảng phất hương vị làng quê nơi phố thị.
Điểm tụ họp của chúng tôi ngày ấy thường là quán ốc hút Cây Me nằm trên đường Nguyễn Du thơ mộng. Nơi đây thường đông khách sau giờ tan trường. Những nữ sinh với tà áo dài trắng thướt tha trong gió chiều bước chân nhẹ êm vào quán khiến bao kẻ đa tình chợt ngẩn ngơ. Chỉ với ngón trỏ và ngón cái, các nàng nhón tay bốc ốc rồi chun cặp môi hồng hút khá điệu nghệ, gương mặt trông thật đáng yêu. Giữa “cao trào” bốc và hút, các nàng nhẹ nhàng đưa ngón tay út vén “tóc mai sợi ngắn sợi dài” phủ xuống đôi má phấn khiến cho bao chàng ngỡ mình là khách tình si. Nhiều mối tình ươm mầm, chớm nở từ quán ốc hút khiến cho lòng mãi vấn vương.
Tô ốc hút đặt cạnh chén mắm gừng và bánh tráng nướng như gọi mời
Những lúc rỗi việc, người dân quê tôi lại rủ nhau ra đồng nhặt ốc mang về ngâm trong nước vo gạo rồi vớt ra dùng dao chặt bỏ đít ốc, rửa thật sạch trước khi cho vào nồi. Dạo quanh vườn nhà hái mớ lá lốt rửa sạch rồi thái sợi, vài nhánh sả rửa sạch rồi đập dập phần gốc và để nguyên lá. Cho ốc vào nồi với ít nước và gia vị cùng sả, lá lốt, thêm ớt thái mỏng rồi đun nhỏ lửa. Lát sau nhấc nồi xuống khỏi bếp, múc ốc ra tô là đã có món ốc hút đậm đà hương vị.
Nhiều người kỳ công nấu ốc với nước cốt dừa. Thịt ốc ngọt thanh quyện với vị béo từ nước cốt dừa đẫm với hương vị của sả, lá lốt và gia vị ngon khó miêu tả thành lời. Đơn giản hơn là món ốc luộc cùng lá chanh, lá bưởi mang đến hương vị ngọt ngào, thơm tho và the mát làm vơi đi mệt nhọc sau những ngày lao động vất vả. Tôi đã thấy gương mặt háo hức của trẻ thơ trước tô ốc hút thơm nức trong gió chiều. Chúng hào hứng thưởng thức rồi xuýt xoa vì ớt cay làm nước mắt hoen mi. Bên cạnh là cụ già “da mồi sạm mặt, tóc sương điểm đầu” dùng tăm tre lờ đờ lể ruột ốc ra khỏi vỏ rồi đưa vào miệng móm mém nhai giữa bầy cháu nhỏ đang mải mê hút ốc.
Ốc hút dù hiện diện bên mái hiên nhà nơi làng quê hay trong hàng quán ở phố thị vẫn luôn giành được sự “ưu ái” của nhiều người. Và những chuyện về ốc hút cứ miên man trong ký ức của bao người.